Trong ánh mắt bình tĩnh của nhóc mập, Ngụy Tô Thận chậm rãi mở miệng: "Từ nhỏ cha tôi đã dạy tôi phải đối xử công bằng."
Trong tiếng cười của khán giả, duy chỉ có Ngụy Diệp là mặt đen lại, Khương Mỹ Linh bên cạnh trêu ghẹo: "Lợi hại thật."
Ngụy Diệp mấp máy môi, không biết là đang chửi ai.
Phương Sam trên sân khấu dường như nhận ra, ánh mắt lướt qua khán giả dưới đài một vòng: "Không biết hôm nay lệnh tôn có ở hiện trường không."
Sau khi được hắn nhắc nhở, tất cả khán giả đều vô thức nhìn xung quanh, Ngụy Diệp không khỏi cảm thấy may mắn vì ngồi ở hàng *****ên, ở giữa vợ và con, bằng không tránh không được sẽ mất mặt.
Ánh mắt của Phương Sam dừng lại ở chỗ này một lúc rồi giả vờ như không có gì xảy ra, lần giao đấu vô thanh này kết thúc trong âm thanh xì xào nhẹ nhàng.
Trên sân khấu tiếng cười vang lên không ngớt, đây là một bầu không khí rất vi diệu, khi ánh mắt của bạn đặt lên hai người bọn họ, trạng thái và ngữ điệu tự nhiên của họ khiến người ta cười không ngừng. Tuy nhiên, khi nghĩ lại, bạn lại không thấy có gì hài hước, thậm chí không biết mình đang cười cái gì. Dường như bản thân của Ngụy Tô Thận và Phương Sam chính là một trò cười.
Thời gian mấy tiếng trôi qua rất nhanh, theo cái cúi chào cuối cùng và tiếng vỗ tay nhiệt liệt, một buổi biểu diễn đã tuyên bố kết thúc.
Phương Sam vẫn giữ nguyên nụ cười rạng rỡ trên mặt đứng tại chỗ thật lâu không nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957943/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.