Tiếng kêu cứu tuyệt vọng quanh quẩn bên tai.
Phương Sam lấy lại tinh thần, sắc mặt hết sức khó coi .
Ngụy Tô Thận cảm thấy hiếm lạ, phải biết rằng trong ngày thường khuôn mặt của hệ thống được lập trình một cách cố ý, càng tức giận, khuôn mặt càng tươi cười nghênh đón người đối diện.
Tương tự như lúc này, cảm xúc thực sự bộc lộ ra không nhiều.
Một lát sau, Phương Sam hỏi với vẻ mặt thành thật: "Tôi có thể đạp ông ta xuống không?"
"Sẽ gặp phiền phức," Ngụy Tô Thận suy nghĩ rồi cũng trả lời nghiêm túc: "Xung quanh có camera, cậu sẽ bị buộc tội giết người."
Thậm chí ngay trong nháy mắt bọn họ đạp cửa vào phòng, đã bị camera trong hành lang ghi lại hình ảnh, định sẵn cái chết của hai cha con Phương Tinh Hải có liên quan đến bọn họ.
Phương Sam đi đến bên cửa sổ, nắm lấy tay áo của Phương Tinh Hải, trong tiếng hét ầm ĩ 'ta là ba con' của đối phương, vẫn chưa quyết định được nên kéo người vào trong hay là đẩy ra ngoài.
Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ, Ngụy Tô Thận đã trước một bước kéo Phương Xán xuống khỏi cửa sổ, trực tiếp kéo lê lết vào nhà tắm, điều chỉnh vòi sen thành nước lạnh xả vào mặt hắn.
Nước lạnh như băng chảy xuống cổ áo vào cơ thể, lý trí của Phương Xán dần dần hồi phục, một lần nữa đoạt lại quyền kiểm soát cơ thể, dựa vào vách tường miễn cưỡng đứng dậy, run rẩy nói: "Cứu, cứu cha tôi."
Khi hắn lần thứ hai đi ra ngoài, chỉ thấy Phương Sam như thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957942/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.