Chuyển ngữ: Băng Di
53.
Mưa rơi tí tách, có vài giọt từ mái hiên rơi xuống đôi giày của Ngụy Tô Thận. Tán ô cản trở tầm nhìn, nhưng anh vẫn cảm nhận được người đàn ông kia đang ngưng mắt nhìn mình.
"Tôi không phải tiểu tam." Giọng nói vẫn nhẹ nhàng, nhưng nghe kỹ lại có chút giận dữ.
Ngụy Tô Thận cạn kiệt kiên nhẫn, còn kém là không viết rõ chữ "không hứng thú" ở khóe mắt đuôi lông mày: "Những kẻ tự dâng mình lên tôi đã thấy nhiều rồi, lần sau nhớ phải đổi cách khác."
Dứt lời, anh đi đến bên đường, lái xe rời đi trong một làn khói bụi.
Lái xe trong thời tiết này không phải là trải nghiệm dễ chịu, nguyên tắc của người đi bộ ở khu vực sầm uất là khi đủ bảy người thì có thể băng qua đường. Khi anh cuối cùng cũng vượt qua khu vực này và trở về biệt thự, đã là chuyện của một tiếng sau.
Trong biệt thự, Phương Sam mặc một bộ đồ thoải mái, trong tay cầm chiếc khăn khô đã chuẩn bị sẵn, giúp anh lau tóc ướt. Trên người Ngụy Tô Thận vẫn còn chút hơi lạnh, bên tai là những lời cằn nhằn của Phương Sam: "Cái ô này của anh có che cũng như không, người lớn thế này mà ngay cả che ô cũng không biết."
Liên tưởng đến hệ thống bí mật đến tìm mình, Ngụy Tô Thận bỗng nảy ra một ý tưởng kỳ lạ: Yêu tinh bên ngoài đều là hoang dại, so ra vẫn kém hơn yêu tinh hiền lương thục đức này.
Trong đầu Phương Sam cũng có một ý nghĩ kỳ lạ lóe lên, nhưng điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957910/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.