Edit: Lune
Ngay từ ngày *****ên Phương Sam bước chân vào nhà họ Ngụy, nhóc béo đã kết thù với y rồi, có thể nói là hai bên vừa nhìn nhau đã thấy ngứa mắt.
Thêm nữa, trước đó Phương Sam đi một bước lại lắc mông một cái nên đương nhiên là ánh mắt của nhóc béo cứ bị thu hút, không phát hiện ra Ngụy Tô Thận cũng rất bình thường.
Sau khi nói ra cách giải mạch suy nghĩ của mình, nhóc béo nhận ra biểu cảm của Ngụy Tô Thận chẳng những không tốt lên mà còn nhìn mình bằng ánh mắt thâm trầm, làm cho Ngụy Tô Bùi lạnh cả người.
"Nghe nói bây giờ, bảng điểm của một số trường đại học đều được gửi về nhà."
Nhóc béo hệt như bị sét đánh: "Chỉ, chỉ một vài trường thôi, không bao gồm trường của anh em mình."
Ngụy Tô Thận: "Tính thời gian thì trong khoảng hai ngày này sẽ có điểm, anh sẽ bảo bố mẹ tổ chức ăn mừng cho em."
Nhóc béo lắc đầu nguầy nguậy, vì nhà gần nên bình thường ít khi cậu về ký túc xá ở, thường xuyên loanh quanh ở nhà, đến nỗi bố mẹ vẫn chưa biết là đã vào kỳ nghỉ, đồng nghĩa với việc kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc cũng bị bỏ qua.
Mà năm nay, nhóc béo chắc chắn sẽ bị treo cổ trên cái cây đại thụ Toán cao cấp này.
"Anh, anh thương em lần nữa với." Bàn tay mũm mĩm nắm lấy tay áo của Ngụy Tô Thận, cố gắng mở to đôi mắt híp của mình.
Ngụy Tô Thận thân thiết xoa đầu cậu: "Bảo trọng."
Dứt lời, hắn đút hai tay vào túi quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957896/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.