Edit: Lune
Chuyên chọn chỗ đông người để ném tú cầu, có tu sĩ còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì nhưng thấy mọi người chết hết nên cũng chạy theo.
Gà bay trứng vỡ, thương gia đóng cửa, trừ ngoài đường lộn xộn cùng đám tu sĩ chạy trốn khắp nơi thì cũng chỉ còn lại Phương Sam đang xị mặt đứng trên lầu cao ném tú cầu.
Trong tửu lâu, nhìn cửa sổ dán giấy, Tử Long Thần Thú vẫn thấy hơi bất an: "Lỡ vẫn ném vào được thì làm sao?"
Thánh Khí giờ đang là củ khoai lang nóng bỏng tay, được thì vô dụng mà bỏ lại tiếc.
Nếu Ma Chủ hay Đỗ Hiên lấy được rồi đột phá thì là chuyện khác, Thánh Khí trong chiến tranh có thể phát huy tác dụng thay đổi cục diện, nhưng bây giờ nó lại là một tai họa sống sờ sờ.
Ánh mắt Đỗ Hiên lập lòe, như đã hạ quyết tâm: "Bất đắc dĩ thì mở cửa thả Ma Chủ."
Rầm!
Ma Chủ nhẹ nhàng vỗ tay xuống, trông không dùng mấy sức mà cái bàn đã vỡ tan tành. Chưởng quỹ và tiểu nhị trốn trong tủ run lẩy bẩy, thầm than đúng là tai bay vạ gió.
Ngay khi mọi người ở đây đều nghĩ rằng Ma Chủ sắp nổi giận thì Ma Chủ bỗng nhìn về phía hòa thượng của Phật Đà Môn: "Điển cố Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng lưu truyền đã lâu, hòa thượng nhà ngươi sao không đi siêu độ Thánh Khí ngoài kia, không thì cũng có thể noi gương Phật Tổ, mời chào Thánh Khí."
Mấy hòa thượng nhìn nhau, cuối cùng lão hòa thượng lên tiếng: "Phật Tổ cắt thịt nuôi chim ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957892/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.