Nghi Hưng vốn thuộc vùng sông nước Giang Nam, ven hồ đều là những làng chài, và hầu như mọi nhà đều có thuyền nhỏ.
Chạng vạng tối hôm nay, lão ngư họ Trương vừa định neo thuyền vào bờ, lại đụng phải một thiếu nữ bẩn thỉu, sắc mặt đen nhẻm.
“Lão ngư, có thể đưa ta qua hồ được không?” Giọng nói của thiếu nữ ngọt ngào, cũng rất êm tai, nếu chỉ nghe tiếng mà không nhìn người, chắc chắn sẽ cho rằng đây là một mỹ nữ tuyệt thế.
Lão Trương thấy có việc tìm đến, nhanh chóng nói: “Đương nhiên là có thể, không biết khách quan muốn đi đâu?”
Thiếu nữ nhấc chân lên thuyền, nhíu chặt lông mày nói: “Qua bờ bên kia trước đi.”
Lão Trương đáp lại, vung mái chèo bơi thuyền rời bờ.
Thiếu nữ ngơ ngác nhìn ánh nắng chiều đỏ lửa phía chân trời, chiếu lên non xanh nước biếc, làm tăng thêm vài phần phong nhã, không khỏi cảm thấy hơi mờ mịt.
Lão Trương chèo một chốc, thấy sắp đến bờ bên kia, liền hỏi: “Khách quan, ngài muốn đi đâu? Nếu như chỉ là ngắm cảnh, tốt nhất cũng không nên ngừng thuyền ở bờ bên kia.”
“Vì sao vậy?” Thiếu nữ kỳ quái hỏi.
Lão Trương cười cười: “Cô nương không phải là người Nghi Hưng đúng không? Người Nghi Hưng đều biết bên kia hồ là Lục gia trang, thanh thế gia trang rất lớn, người bình thường nếu như chỉ muốn thưởng thức cảnh sắc nơi đây thì đều tránh chỗ đó. Thực tế mấy ngày nay trong trang đang tuyển đầu bếp, nếu người xa lạ lên bờ, chỉ sợ là sẽ khiến cho người trong trang hiểu lầm.”
Thiếu nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82848/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.