Quả thực Diệp HướngVãn vốn muốn nói mình không biết võ công, nhưng thấy lời của mình đã bịNhị sư phụ nói ra trước, hơn nữa lời hắn nói cũng khiến nàng nhiệt huyết sôi trào, nhất là hai câu “bằng không thì Nhị sư phụ liền xem thườngcon” cùng với “muốn rời khỏi nơi đây chỉ cần có hai cái chân là đủ” kia.
Hoàn toàn chính xác, đây là một lần khảo nghiệm dành cho nàng. Nếu nàng muốn được sống tự tại, không muốn bị bất kỳ ai trói buộc, không thể tìm bấtkỳ cái lý do gì để tiến hành giải thích cho việc không hành động củamình.
Hoặc là rời khỏi đây bằng năng lực của mình.
Hoặc là ngoan ngoãn Bắc thượng cùng mấy vị sư phụ, bắt đầu tiến vào nội dung truyện.
Đây là hai con đường đang bày ra ở trước mặt nàng, đi hướng nào, đều do chính nàng lựa chọn.
“Vâng! Nhị sư phụ.” Diệp Hướng Vãn nói vang dội.
Nhìn mặt của nàng, Chu Thông khẽ cười.
“Vãn nhi, tuy rằng con không thích học công phu, thế nhưng Nhị sư phụ cảmgiác được, ngộ tính của con rất cao, tâm địa lại tốt. Thực sự, Vãn nhi,Nhị sư phụ thực sự tự hào vì con.” Chu Thông vỗ nhẹ vai Diệp Hướng Vãn,nói khẽ.
Diệp Hướng Vãn giật mình, trong lúc nhất thời xúc động thật lâu.
Nàng đã tự ý thức được ngay từ lúc mình vừa rơi vào “Xạ điêu”, liền chỉ mộtlòng muốn chạy trốn ra xa, không muốn có bất kỳ một mối liên quan nàovới nội dung truyện, cũng không muốn học công phu gì cả, càng không muốn có liên hệ gì với người khác.
Thế nhưng, Chu Thông lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dau-bep-xuyen-vao-xa-dieu/82847/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.