Chương 155
Không biết qua bao lâu, bóng người áo trắng lại xuất hiện, bước chân mang theo vài phần gấp gáp.
Đúng là Mặc Linh Nguyệt vừa mới rời đi không lâu.
Hắn biểu lộ có chút mờ mịt, nhìn quanh bốn phía. Khi ánh mắt chạm đến vũng máu vấy trên lụa đỏ, hắn hơi giật mình, rồi nhanh chóng quay lại.
Hắn quỳ nửa người xuống đất, không để ý đến vết máu còn chưa khô đã thấm vào bộ y phục trắng tinh của mình, nhuộm đỏ một góc.
Mặc Linh Nguyệt ngơ ngác đưa tay nhặt lụa đỏ lên. Những ngón tay trắng nõn thon dài của hắn cũng bị vết máu nhuộm đỏ, sắc đỏ trên đầu ngón tay thoạt nhìn vô cùng chói mắt.
Hắn lặng lẽ đưa tay che ngực.
Thật khó chịu.
Tựa như trái tim bị một bàn tay vô hình siết chặt, ngay cả việc thở cũng trở nên khó khăn.
Hắn cảm thấy cả cơ thể như bị chìm vào dòng nước tĩnh lặng, ngày đêm không thấy ánh sáng. Cảm giác ngạt thở đến không thể hô hấp, giống như người đang chết đuối, chỉ có thể vô vọng nhìn mặt nước ngày càng xa dần.
Ánh sáng mờ nhạt cũng dần vụt tắt, trong đầu hắn phảng phất bị bóng tối xâm chiếm, nỗi thống khổ quấn quanh không dứt, không cho hắn một giây phút bình yên.
Mặc Linh Nguyệt nhìn lụa đỏ trên tay.
Hắn không biết đây là thứ gì.
Nhưng hắn cảm nhận rõ ràng, vật này dường như rất quan trọng đối với hắn.
Quan trọng đến mức hắn không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Chỉ cần nhìn thôi cũng khiến hắn vô cùng khó chịu.
Những giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705721/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.