Chương 154 Mặc Linh Nguyệt nhếch môi cười lạnh, "Giận cá chém thớt?" Cố Diệp Phong bị nụ cười của Mặc Linh Nguyệt dọa đến tê dại da đầu, "... Không, ý ta là..." "Ta sai rồi," Cố Diệp Phong nhận lỗi rất dứt khoát, đại trượng phu co được dãn được. Nhưng Mặc Linh Nguyệt không dễ bỏ qua, hắn nhìn Cố Diệp Phong với ánh mắt lạnh nhạt, "Rút kiếm đi, đường đường chính chính đánh một trận, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội." Cố Diệp Phong: "... Cái đó." Mặc Linh Nguyệt trực tiếp rút kiếm. Cố Diệp Phong im lặng, hắn muốn nói rằng hắn không muốn đánh. Hắn chỉ muốn cùng lão bà đánh nhau trên giường thôi! Nhưng nếu thốt ra lời này, e là hắn sẽ bị đánh thê thảm hơn. Nhìn người trước mắt, thấy hắn không đánh không được, Cố Diệp Phong nghẹn một lúc mới thốt ra, "Vậy ngươi bại dưới tay ta cũng đừng khóc nha." Mặc Linh Nguyệt lạnh lùng liếc mắt, "Ai khóc." Cố Diệp Phong nhìn sang chỗ khác, nhỏ giọng thì thầm, "Chẳng phải lúc trước ở gác mái sao, khóc thảm đến mức nào, dỗ mãi không được, khóc đến mức lòng ta cũng đau." Giọng của Cố Diệp Phong rất nhỏ, nhưng đủ để người trước mắt nghe thấy, rõ ràng hắn đang cố tình. "Câm miệng!", mặt Mặc Linh Nguyệt lần này không chỉ ửng đỏ, mà trực tiếp đỏ bừng cả một mảng, ngay cả tai cũng đỏ theo. Hắn chỉ là... là tưởng rằng hắn đã giết cha mẹ mình. Hơn nữa hắn không hề khóc! Mặc Linh Nguyệt vừa tức vừa giận, lập tức vung kiếm tấn công. Cố Diệp Phong nhanh chóng né tránh, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705720/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.