Chương 122 Hôm nay, Nguyệt gia không còn náo nhiệt và phồn hoa như trước, thay vào đó là sự tĩnh mịch lạ thường. Mỗi người đều mang vẻ bất an, không ai dám lang thang bên ngoài, tựa như dấu hiệu báo trước một cơn giông bão sắp ập đến. Lúc này, Ngũ trưởng lão đang ở trong địa lao của Nguyệt tộc. Địa lao vô cùng âm u và có phần ẩm ướt, những gian nhà tù lạnh lẽo và tàn khốc, tuy nhiên lại được giữ sạch sẽ. Ngũ trưởng lão đứng ở cuối địa lao, nơi cách biệt với các gian nhà tù khác. Chỉ có một gian nhà tù độc lập nằm sâu trong địa lao, ánh sáng không thể chạm tới, bóng tối dày đặc bao trùm, như thể bị thứ gì đó nuốt chửng, làm người ta không thể nhìn rõ bên trong có gì. Ngũ trưởng lão đứng bên ngoài nhà tù, bóng tối dường như không ảnh hưởng đến tầm nhìn của hắn. Hắn nhìn nữ tử chật vật trước mặt, ánh mắt có phần phức tạp. Khi hắn vừa định mở miệng nói gì đó, vài tia ngân quang lóe lên, chứa đựng sát ý mãnh liệt, chiếu sáng địa lao trong khoảnh khắc. Những tia ngân quang đó không phát ra từ phía sau Ngũ trưởng lão, mà từ đỉnh địa lao. Ngay sau khi ngân quang xuất hiện, đỉnh địa lao như bị thứ gì đó cắt ngang, lập tức sụp đổ thành bụi mịn, những điểm sáng màu bạc dần tan biến trong không khí. Địa lao mất đi đỉnh che phủ, ánh mặt trời chiếu thẳng vào, cuốn theo bụi mù bay lên, hòa cùng ngân quang, dưới ánh dương sáng lạn trở nên vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705688/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.