Chương 121 Cố Diệp Phong đợi vài phút, đủ để mọi người ở đây có thời gian suy nghĩ, vì có lẽ sẽ có người e ngại uy nghiêm của Đại trưởng lão mà không dám học. Nhưng không một ai rời đi, tất cả đều lặng lẽ đứng tại chỗ, thậm chí không ai truyền tin cho Đại trưởng lão. Xem ra sức hấp dẫn của Giáng Trần kiếm pháp đối với họ vẫn rất lớn. Cố Diệp Phong nhìn quanh nơi sân, rồi nói với mọi người, "Nhường một chút, cần thêm chỗ trống." Nghe vậy, mọi người lập tức tản ra, nhanh chóng lui về phía quảng trường bên cạnh, nhường lại khoảng trống ở trung tâm. Cố Diệp Phong vô cùng hài lòng, thậm chí còn có chút hứng thú, so với thường ngày thì trạng thái của hắn tích cực hơn nhiều. Hắn tiến lên một bước, mũi chân khẽ nhấc, trong chớp mắt thân ảnh đã lơ lửng giữa không trung, trên mặt mang theo nụ cười thoáng hiện. Mặc Linh Nguyệt nhìn người trên không trung, cảm thấy nụ cười của Cố Diệp Phong có chút không đáng tin, như thể hắn đang có mưu đồ gì đó. Dĩ nhiên, cũng đúng là hắn không có ý tốt. Trông như đang dạy dỗ vãn bối Nguyệt tộc, nhưng thực tế hắn chỉ muốn truyền độc môn kiếm pháp của người khác cho mọi người. Xem ra hắn thực sự rất ghét Đại trưởng lão kia. Đứng giữa không trung, Cố Diệp Phong đưa tay phải ra phía trước, một tia sáng bạc lóe lên, một thanh kiếm màu lam nhạt từ từ ngưng tụ trong tay hắn. Thân kiếm khắc hoa văn tinh tế tựa như mây mù và sương khói, xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705687/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.