Chương 106 Cố Diệp Phong nghe vậy thì ngây người. Mười sáu tuổi? Cái gì mười sáu tuổi? Mười sáu tuổi thì sao? Ai mười sáu tuổi? Cố Diệp Phong vắt óc suy nghĩ một hồi mới nhớ ra rằng, lúc trước khi gặp Mặc Linh Nguyệt ở đáy vực Phệ Hồn Nhai, hắn đã nói dối rằng mình... mười sáu tuổi để không bị gọi là ca ca. Nhớ lại điều đó, Cố Diệp Phong cảm thấy toàn thân không thoải mái, hắn nhìn người trước mặt, miệng lắp bắp, "...Việc đó cũng không tính là lừa ngươi đâu, tâm lý của ta mãi mãi là mười sáu, nên ta mới nói mình mười sáu tuổi." Hắn chỉ đơn giản là không thích người khác gọi mình là ca ca, thật sự không phải cố ý lừa hắn. Hơn nữa, lừa hắn chuyện này cũng chẳng có lợi lộc gì, hắn hà tất phải làm vậy? Mặc Linh Nguyệt tiếp tục mở miệng, giọng nói vẫn đạm mạc, "Dưới chân núi ngẫu nhiên gặp được lão gia gia?" Cố Diệp Phong lại ngẩn người, nhưng chuyện này hắn nhớ rất rõ, bởi vì đã vay nợ quá nhiều, muốn quên cũng không quên được. Hắn chỉ cảm thấy da đầu tê dại, ấp úng trả lời, "...Chính là, chính là... trùng hợp, ta thật sự gặp được." Có gặp được mà... Đại khái là vậy. Chỉ là lão gia gia đó không đưa cho hắn đan dược thôi. Nhưng khi xuống núi, hắn quả thực đã gặp rất nhiều người, trong đó có một hai người là lão gia gia cũng không phải là điều quá hiếm... Cho nên, chuyện này cũng không tính là nói dối! Mặc Linh Nguyệt không tỏ thái độ gì, giọng điệu vẫn nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dai-lao-man-cap-xuyen-thanh-thanh-phu/4705672/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.