Cổng Trường S.M! Những chiếc xe ô tô sang trọng vẫn tấp nập ra vào cổng trường. Một chiếc xe BMW đỗ ngay trước dãy trường khối 11, Diệp Bối Bối bước ra từ ghế lái phụ, nó đưa tay đóng nhẹ cửa sau đó cúi đầu chào ba rồi tươi cười chạy đi. " Tạm biệt Ba, chúc Ba một ngày tốt lành " - Bối Bối cười tươi nói rồi chạy vụt đi. " Bối Bối, khoan đã. Cặp của con.. " - Ba nó ngay lập tức mở cửa bước ra, trên tay cầm chiếc cặp nó gọi với.
Diệp Bối Bối phanh gấp lại quay đầu nhìn về phía sau cười trừ rồi chạy vội tới phía ba mình nhận lấy chiếc cặp: " Hì hì, con quên " " Hửm? Con có lúc nào không quên? Đầu óc lúc nào cũng vậy, quên trước quên sau. Thiệt tình " - Diệp Thiên Tùng nhíu mày nhìn con gái trách móc. " Phải rồi, phải rồi, con gái mắc bệnh đãng trí, ai bảo con có người ba đầu óc siêu phàm chứ? Con sẽ đãng trí hoài hoài luôn để cho ba phải sống hoài hoài luôn nhắc nhở con mọi việc. " - Diệp Bối Bối nháy mắt với ba mình rồi ôm chầm lấy cổ ông hôn vào má ông một cái rõ to.
Diệp Thiên Tùng bật cười xoa đầu cô con gái rồi phẩy tay về phía dãy trường học: " Thôi đi cô. Tôi lại sợ cô quá. Vào học đi kìa " " Vâng ạ " - Bối Bối cười tươi hôn một cái vào má ông nữa mới chịu buông tay ra tạm biệt ông rồi quay vào lớp. Diệp Thiên Tùng nhìn theo bóng dáng cô con gái cười nhẹ, đợi cho Diệp Bối Bối khuất dần sau đám đông học sinh ông mới lên xe và rời đi.