Khuya...
Cả dãy nhà trong hẻm nhỏ đã chìm vào giấc ngủ, chỉ duy nhất một căn đèn vẫn còn sáng. Không biết chủ nhà làm việc gì mà đến giờ vẫn chưa ngủ, chúng ta cùng vào đó xem xét nhé.
Lý Tương Tư phùng mang trợn mắt nhìn vị khách không mời mà đến. Thật vất vả cô mới học bài xong, dự định sẽ bay lên giường đánh một giấc cho đã, sáng mai còn dậy sớm đi học. Đúng vào lúc cô sắp chìm vào mộng đẹp thì cửa bị gõ, tuy bất mãn, nhưng cô cũng phải bò dậy mà ra xem.
Lý Tương Tư không thiện ý nhìn Trương Quân Nhân, còn anh thì tò mò đánh giá toàn bộ bài biện trong nhà, vừa nhìn vừa sờ mó những thứ thú vị trên bàn học của cô.
Căn nhà nhỏ, chỉ có một cái giường, một cái bàn ăn, một cái tủ lạnh nhỏ, một góc nhỏ học tập, tuy nhỏ nhưng rất gọn gàng, quan trọng là đánh giá nãy giờ, anh hài lòng nhất chính là... chỉ có một cái giường, thật vừa ý mà.
"Anh nói, anh bị đuổi ra khỏi nhà? " Lý Tương Tư nghi hoặc nhìn Trương Quân Nhân, muốn từ trên gương mặt anh tìm dấu vết nào đó của sự nói dối. Rất tiếc, cô chỉ là một cô gái vẫn còn đang đi học, trường đời cô chưa trải nghiệm được bao nhiêu, làm sao có thể so sánh với tên cáo già tu luyện sắp thành tinh như anh?
"Ừ" Cúi mặt tỏ vẻ tủi thân, Trương Quân Nhân làm như cả thế giới này bỏ rơi anh vậy. Bị mẹ Trương đuổi ra khỏi nhà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-co-ngoc-la-osin/3093669/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.