🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Tôi co người trong chăn, tận hưởng cái hơi ấm nồng nàn trước khi ló đầu ra ngoài rạng đông lạnh cắt da cắt thịt kia.



Đầu ngõ có tiếng người gọi mời, giọng ai thánh thót kêu vang…



Tôi xuống nhà, bưng cốc nước ấm đứng hóng ở trước cửa.



Còn chưa kịp hớp được ngụm nào, tôi đã bị bóng người ấy hút mắt vào. Tôi tươi cười, vẫy chào cái Lan.



“Nhiên ơi! Biết tin gì chưa? U mày về rồi đấy.”



Tôi buông tay làm rơi cả chiếc cốc, tiếng vỡ choang thu hút sự chú ý của anh Tâm. Tôi chưa kịp định hình rõ ràng đã chạy ùa về phía cái Lan. Tôi vồ lấy vai nó như hàm ý muốn nó nói rõ ngọn ngành đầu đuôi sự việc.



“Thật chứ? Sao mày biết?”



“Vừa chập sáng nay thôi. Tao có ghé nhà mày, thấy u mày đứng cùng con Mận ấy.”



Cảm xúc tôi mỗi lúc một dâng trào lên, tôi lơ đễnh cái Lan, tiến bước cứ thế mà chạy đi.



“Nhiên! Em đi đâu?”



“Em về thăm nhà. Anh cứ nói với mọi người thế nhé.”



“Này! Em…”



Đã bao năm trời tôi chưa lần nào nhìn thấy u. Khoảng trống ấy khiến nỗi nhớ nhung ngày một lớn hơn. Tôi cứ chạy, quên cả mệt lẫn thể trạng lúc này. Tôi sợ rằng chỉ cần chậm một chút, một giây thôi bà ấy sẽ rời đi, sẽ bỏ tôi lại mà không lấy một lời từ biệt.



Tôi khóc ướt cả hai bên má, tôi đã mong ngóng, trông chờ thời khắc này lâu lắm rồi. Tôi chỉ biết đợi, đợi có người báo tin cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408843/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Chàng Ngốc Biết Yêu
Chương 31: Hoa nở giữa đông
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.