''Sao mày lại không biết kiềm chế. Ôi trời ơi...cháu tôi''
Nội trách móc, than vãn tôi đủ điều, riêng con Mận thì khác. Nó ngồi chống cằm, miệng cứ liên tu xuýt xoa sự gan dạ của tôi, có vẻ ngưỡng mộ tôi lắm.
Đoạn hồi lâu, nội tôi chẳng còn sức để nói tiếp. Bà quay đi nhưng vẫn không quên liếc mắt một cái. Con Mận bĩu môi, lấy mấy cái bánh cốm bỏ vào miệng nhai chóp chép.
''Chị cứ kệ nội, có tuổi nên tính tình thế đấy''
''Cơ mà chị sai thật''
''Chị không sai!''
Con Mận hét lớn phản đối, mặt mày càu nhàu bỏ dở miếng bánh lên đĩa.
"Lũ tham nhũng ấy thì có bao giờ là đúng"
Tôi thở dài nhìn vào đứa em gái bé bỏng của tôi rồi quay sang nheo mắt nhìn ra sân nắng gắt mới đây còn râm bóng mát.
Thằng Tí ngoài ngõ dắt theo con bé An đứng vắt chéo chân, khoanh tay gọi to.
"Chị Nhiên, đi chơi không?"
Tôi cười cười, định từ chối thằng bé nhưng nào đâu nội tôi đã xách cây chổi lông gà mới toanh vừa mua ở đầu chợ từ mấy hôm trước, tiến đến chìa trước mặt thằng nhỏ.
Thằng Tí nó sợ quá, chẳng dám nhúc nhích. Con bé An thì nhanh hơn, vừa thấy nội bước ra là nó đã kéo quần phóng đi, bỏ mặc anh trai một mình chịu trận.
"Còn dám đứng đây. Lì đòn phải không?"
Thằng Tí sợ ướt cả quần, nó khóc toáng lên. Nội tôi chỉ dọa để đuổi nó đi, tránh quấy rầy giấc ngủ của bà.
Thế nên bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408818/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.