🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tao xin lỗi, tao làm mất xe của mày rồi."



Minh Dương hơi phẫn nộ mà lớn giọng: "Vậy nên mày mới trốn à Linh? Xe mất rồi thì thôi, còn người ngợm mày thành ra thế này thì phải biết lo cho mình chứ? Mấy cái vết thương này mà bị nhiễm trùng thì mày liệu hồn đấy."



Điều khiến tôi bất ngờ đầu tiên là thái độ tức giận có chút vô lý của Minh Dương, nó làm đầu tôi nóng lên, không phải tức giận, mà là cảm động.



Thứ hai là sự bình tĩnh lạ thường của Tuân.



"Linh sợ tao giận nên mới trốn tao à?"



Tôi rũ mắt gật đầu.



"Tao nhớ là tao có bao giờ giận Linh đâu nhỉ?"



Phải, Tuân chưa bao giờ lớn tiếng với tôi chứ đừng nói là giận.



"Mất rồi thì mua cái khác, nên không có sợ sệt gì ở đây cả."



Thế là lòng tôi nhẹ đi.



Cũng may là dì Tuân giàu, chứ không thì tôi sẽ áy náy chết mất.



Bọn học sinh chúng tôi bước đi trên vỉa hè, Minh Dương cõng tôi, còn Tuân đeo ba lô của cả ba đứa.



Vừa đi, tôi vừa kể cú sốc đầu đời của mình, để rồi hai đứa nó thay nhau trấn an tôi.



Minh Dương: "Yên tâm đi Linh, tao không những không để cho vụ này chìm, tao còn muốn làm lớn chuyện này cơ. Đụng đến tao thì được, chứ đụng đến anh em tao thì đừng mong được yên."



Lời nói này của nó chắc chắn có giá trị, vì nó là học sinh xuất sắc toàn diện của trường, mẹ nó còn là thanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-cau-tro-ve/2853018/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Cậu Trở Về
Chương 4: Rung động hay ảo giác?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.