Sau khi qua đời, người chết có 49 ngày được ở lại kiếp sống cũ.
Lúc còn sống tôi cảm thấy chuyện này rất mơ hồ, không có căn cứ nào để xác thực, vậy nên không tin.
Bây giờ thì khác rồi.
Thần chết mặc áo bào màu đen dài, mũ áo trùm đầu, đeo mặt nạ, bay lơ lửng trên không trung. Truyện Võng Du
Thần chết dắt tôi xuống Địa Phủ, gặp Diêm Vương để làm thủ tục.
Cả đời tôi ngoại trừ tham gia thiện nguyện những đợt Covid bùng phát thì chưa làm được gì có ích cả. Diêm Vương khen tôi biết thương người nên cho tôi được thoải mái đi lại trên nhân gian, khác những hồn ma khác là phải ở dưới đây đợi đến ngày đi đầu thai chuyển kiếp.
Làm xong thủ tục cũng đã là ba ngày sau, tôi lập tức tìm đường bay về nhà.
Nhà tôi bây giờ bị bao phủ bởi nỗi tang thương, tôi phải can đảm lắm mới dám vào nhà.
Mẹ tôi sau ba ngày chịu tang đã đổ bệnh, ba và thằng Nghĩa thay nhau chăm mẹ.
Tôi quanh quẩn trong nhà, nhìn lên bàn thờ đang có ảnh mình, không nhịn được mà rợn tóc gáy.
Đó là tấm ảnh thẻ được chụp lúc tôi làm giấy tờ xét tốt nghiệp đại học.
Xấu kinh khủng!
Xấu đến mức ma chê quỷ hờn là có thật.
Tôi hận anh thợ chụp ảnh!
Buổi tối ngồi bên giường trông mẹ, tôi lại rảnh rỗi lục lại ký ức của mình.
Mới hôm nào tôi có nhận thức, đó là lúc tôi uống nhầm ly rượu trắng mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-cau-tro-ve/2852987/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.