Sau khi kiểm tra hiện trường một phen, hai người thấy không có phát hiện gì hữu ích thì xoay người đi ra ngoài, đứng ở hành lang hít thở không khí trong lành trong lúc chờ những thành viên khác trong đội đi thu thập tin tức ở xung quanh về.
Nhìn những tòa nhà cao tầng và trung tâm thương mại ồn ào tấp nập ở cách đó không xa, Bạch Phong thầm thở dài trong lòng. Chỉ cách một con đường mà mỗi nơi lại mỗi cảnh, sinh hoạt của mọi người dường như không hề chịu chút ảnh hưởng nào của vụ án phân thây máu tanh này.
Bạch Phong hít sâu một hơi, cởi bỏ khẩu trang ra, quay sang nhìn Đường Tịch Tuyết nãy giờ luôn im lặng ở bên cạnh mình.
Ngay từ lúc nhìn thấy ảnh chụp của cô, anh đã có cảm giác rất lạ, cũng biết ở ngoài đời chắc chắn người còn đẹp hơn trên ảnh. Bởi vì chỉ cần nhìn gương mặt được cả Cục cảnh sát tán dương của Lý Y thôi thì cũng đã đoán được người chị sinh đôi này của cô ấy chắc chắn không thua kém gì. Nhưng khi cô thật sự xuất hiện trước tầm mắt anh, khi chân chính quan sát, anh mới biết cái gì gọi là "Uống nhằm một ánh mắt, say cả đời" mà người ta thường hay nói.
Dù không thích cái người được bên trên nhét vào, ngày đầu tiên đi làm đã dát cả cây hàng hiệu lên người mình này nhưng anh không thể phủ nhận nét đẹp đậm chất mỹ nhân phương Đông của cô là loại hình mà anh vô cùng yêu thích. Dáng người thon dài, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bong-tuyet-va-phai-tia-lua/3376708/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.