Sau khi kết thúc buổi ghi hình Talkshow, Nguyên Vũ, Vũ Tân và Thế Lâm đều thở phào nhẹ nhõm. Đạo diễn vừa hô "Cắt!" thì không khí căng thẳng như được xua tan. Cả ba cùng đứng dậy, cúi chào và cảm ơn ekip đã làm việc chăm chỉ suốt buổi.
Thế Lâm quay lại và nở một nụ cười nhẹ: "Cảm ơn mọi người rất nhiều, hôm nay vất vả rồi."
Vũ Tân cũng phụ họa: "Mọi người đã làm việc rất tuyệt. Cảm ơn nhé!"
Sau khi chào hỏi mọi người xong, ba người rời khỏi trường quay, di chuyển ra bãi đỗ xe. Nguyên Vũ bước đi trước, vây tay: "Hai người chờ ở đây, để em đi lấy xe."
Khi cả ba lên xe, không khí thư giãn hơn nhiều.
Vũ Tân ngả người ra ghế, vừa cười vừa thở dài: "Hôm nay mệt quá, nhưng cuối cùng cũng ghi hình thành công!"
Thế Lâm nhăn nhó, tay xoa bụng: "Đúng thế! Giờ anh chỉ muốn đi ăn thôi, đói sắp không chịu nổi rồi."
Vũ Tân nhướn mày cười: "Anh thì lúc nào cũng đói! Nhưng em biết một nhà hàng gần đây rất nổi tiếng tên là
Mandarine. Hai người có muốn ghé qua ăn tối không?"
Thế Lâm ngồi thẳng lên, hào hứng: "Hay đấy! Anh ủng hộ hết mình."
Vũ Tân quay sang Nguyên Vũ: "Còn anh thì sao? Đi ăn không?"
Nguyên Vũ lạnh lùng đáp: "Anh sao cũng được. Hai người muốn ăn thì cứ đến đấy đi."
Vũ Tân phấn khích: "Ôye! Thẳng tiến nhà hàng Mandarine thôi!"
Không khí trên xe tràn ngập sự phấn khởi. Tưởng chừng như một buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bias-la-lieu-thuoc-chua-lanh/3733583/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.