Sa Hạ ngồi lặng nghe buổi diễn thuyết tư vấn về ngành học do nhà trường tố chức dành cho học sinh cuối cấp, nhưng tâm trí cô cứ lạc đi đâu.
Đột nhiên, cô quay sang Nam Tuấn, không thể kìm nén câu hỏi bấy lâu nay trong lòng.
"Nam Tuấn, anh đã chọn được ngành học sau khi tốt nghiệp chưa?" - cô nhẹ nhàng hỏi, nhưng giọng đầy tò mò.
Nam Tuấn ngẫm nghĩ một lúc rồi khẽ đáp: "Ừm, chắc có lẽ anh sẽ đi sang thành phố khác để học"
Sa Hạ ngạc nhiên. "Thành phố khác sao? Anh sẽ học ở đâu?"
Nam Tuấn khẽ mỉm cười, ánh mắt anh như sáng lên khi nhắc về điều này: "Sau khi mẹ đồng ý cho anh theo đuổi niềm đam mê với đàn tranh, anh đã nghĩ về nó nhiều rồi.
Anh muốn học chuyên ngành âm nhạc ở Đại học A, vùng ngoại ô, cách thành phố 1000km. Ở đó có những chương trình đào tạo chuyên sâu về nhạc cụ truyền thống, chắc chắn anh sẽ học được rất nhiều."
Sa Hạ nghe những lời đó mà lòng cô chợt nặng trĩu. Anh sẽ đi xa, rất xa. Ý nghĩ về một tương lai không còn có anh bên cạnh, không còn những ngày hai người cùng nhau học tập, trêu đùa trong lớp, khiến trái tim cô thắt lại.
"Còn em thì sao? Em đã quyết định học ngành gì chưa?" Nam Tuấn quay sang hỏi cô, dường như không nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt
"Em hả?" - Sa Hạ mỉm cười yếu ớt - "Em chưa có quyết định chính thức, nhưng chắc là sẽ học ngành Kinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bias-la-lieu-thuoc-chua-lanh/3733580/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.