Trong phòng tập nhảy của công ty, không khí như sôi động lên bởi những bước nhảy hăng say của các thành viên.
Tiếng nhạc vang lên, hòa quyện với những tiếng thở dốc của sự mệt nhọc nhưng không kém phần nhiệt huyết. Ai cũng dồn hết tâm sức cho lần comeback sắp tới.
Những giọt mồ hôi chảy dài trên trán, trên lưng áo ướt đẫm nhưng ánh mắt của mọi người vẫn ánh lên niềm đam mê mãnh liệt.
Thầy giáo bước vào, khuôn mặt ông nở nụ cười hài lòng khi nhìn thấy sự cố gắng của cả nhóm. "Hôm nay luyện tập vất vả rồi mọi người cũng nên về nghỉ ngơi sớm thôi" ông nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy khích lệ.
Thái Anh ngồi khụy xuống, tay đặt lên gối, khuôn mặt hiện rõ vẻ mệt mỏi, “Em mệt quá…”
Vũ Tân, vẫn giữ nụ cười tươi rói, nhưng giọng nói có phần yếu đi, "Hôm nay tập cường độ cao nên khá mệt thật, mà mọi người có đói không? Chứ em là đói lắm rồi!"
Thắng Triệt cười cười, vỗ nhẹ vào vai Vũ Tân, "Vậy chúng ta đi ăn thôi, mọi người muốn ăn gì nào?
Nhưng mà từ đã, tháng này tới phiên ai đãi mọi người ăn tối nhỉ?"
Vũ Tân liền chớp mắt suy nghĩ, "Là ai nhỉ? Để em suy nghĩ xem nào…"
Thái Anh bỗng bật cười, như vừa nhớ ra điều gì đó, "À đúng rồi, tháng này tới phiên anh Nguyên Vũ!"
Ngay lập tức, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Nguyên Vũ. Trí Minh, với vẻ mặt trêu chọc, cũng tiếp lời, "Đúng rồi, là tới phiên anh Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bias-la-lieu-thuoc-chua-lanh/3725290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.