Sau ngày hôm đó, cuộc sống của Sa Hạ dần trở lại như thường lệ. Mỗi ngày, cô đến cửa hàng để phụ giúp mọi người trong việc trông coi và làm những công việc lặt vặt khác.
Cửa hàng Thịt Nướng Gohan là tâm huyết của một người rất quan trọng với cô, người luôn ấp ủ ước mơ này.
Giờ đây, Sa Hạ đã nỗ lực hết mình để biến ước mơ đó thành hiện thực. Cửa hàng này cũng là một phần lý do khiến tôi quyết định vùng đất mới này để học tập và sinh sống.
Cửa hàng có hai tầng. Tầng dưới được dùng để phục vụ khách hàng đến thưởng thức các món thịt nướng. Tầng trên, tuy không được sử dụng để phục vụ khách, nhưng lại có ý nghĩa đặc biệt với cô.
Trên đó có một căn phòng nhỏ dành riêng cho việc vẽ, nơi mà Sa Hạ có thể tìm thấy sự yên tĩnh và tập trung để tạo ra những tác phẩm mới.
Ngoài ra, tầng trên còn có một phòng lớn, nhưng chỉ được sử dụng trong những trường hợp bất khả kháng. Phần lớn thời gian, phòng này được để trống, tạo nên một không gian tĩnh lặng và thoải mái.
Sa Hạ ngồi trên ghế, mỉm cười, Mân Nhã và chị Lâm Linh, sau khi kể lại chuyện đi chơi hôm trước.
Mân Nhã nhìn Sa Hạ với ánh mắt đầy háo hức, rồi hỏi: "Chị Sa Hạ? Mấy ngày trước chị đi chơi vui không ạ?"
"Vui lắm Mân Nhã à! Và còn có rất nhiều trai đẹp nữa nha." cô không quên nhấn mạnh phần quan trọng nhất, khiến Mân Nhã không khỏi cười rạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-bias-la-lieu-thuoc-chua-lanh/3725289/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.