Sau khi ăn xong bữa sáng, cả hai cùng nhau ra cửa nhưng ngoài ý muốn lại gặp một nữ sinh trên đường đi.
"Nguyễn ca ca, Mặc tỷ, chào buổi sáng." Nữ sinh điềm đạm cười.
"A, là Điềm Điềm sao." Dư Mặc cười, cô huýt sáo, cực kì giống nữ giang hồ đầu đường xóm chợ.
Nguyễn Lưu Tô ở phía sau cô, cũng nở một nụ cười lễ phép với nữ sinh.
Nữ sinh tên Điềm Điềm này là hàng xóm nhà bên, mới chuyển đến từ 2 năm trước, Điềm Điềm yêu thầm Nguyễn Lưu Tô đã lâu, thấy hắn cười với cô như vậy nụ cười trên mặt cô càng thêm xán lạn, cô lại gần ôm cánh tay của Nguyễn Lưu Tô.
"Anh Nguyễn, khi nào thì anh mới dẫn người ta đi xem phim." Nữ sinh chớp chớp mắt, nũng nịu nói.
Trong tức khắc sắc mặt Nguyễn Lưu Tô trở nên âm trầm, hắn rút tay ra theo bản năng, sau đó lấy khăn lau chỗ bị cô chạm qua một cách đầy chán ghét.
Nữ sinh sửng sốt, cô không rõ đã có chuyện gì xảy ra, ngẩng đầu liền thấy ánh mắt chán ghét lạnh như băng của Nguyễn Lưu Tô, tức khắc cô sợ tới mức đôi mắt đỏ hoe.
"Đi thôi, nhóc con đừng tán tỉnh người ta nữa, bộ không muốn đi học sao?" Dư Mặc hô to, vì đứng ở xa nên không thấy rõ việc gì xảy ra.
Ngay lập tức Nguyễn Lưu Tô nở một nụ cười ôn nhu, hắn đi về phía cô nhưng tay vẫn không ngừng chà lau, sau đó nhanh chóng vứt chiếc khăn tay vào thùng rác.
Bị tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-benh-kieu-hac-hoa/2027842/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.