Giang Quyết nghe nói về Tưởng Kha từ rất lâu.
Vòng tròn giao tiếp các ban nhạc ở Nam Giang nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhiều người dù chưa biết mặt nhưng đã nghe tiếng của nhau.
Vì vậy lúc tình cờ gặp nhau ở hậu trường trong lễ hội âm nhạc, Tưởng Kha nói cô thích những bài anh viết, muốn trao đổi cách liên lạc với anh, Giang Quyết không nghĩ nhiều, anh đưa điện thoại ra cho cô.
Sau đó dù có wechat của nhau nhưng cả hai không nói chuyện nhiều.
Trong xã hội hiện đại, ai cũng bận rộn với công việc của mình, không ai đợi người lạ tới phá vỡ sự im lặng, nói một câu chào hỏi, vì vậy Giang Quyết nhanh chóng quên mất cô.
Cho tới một buổi chiều, bên ngoài trời đổ mưa, những hạt mưa lất phất rơi ngoài cửa sổ phòng tập, từ từ chảy dọc theo mặt kính đến bệ cửa sổ, tia nắng trong vắt đầu tiên ló ra sau cơn mưa, chiếu lên những vũng nước đọng sau mưa làm ánh sáng bị khúc xạ chiếu ra những cầu vồng nho nhỏ.
“Nghe gì chưa? Hai ngày trước Tưởng Kha lại trêu chọc một người đàn ông, tới khi người ta chạy tới tỏ tình thì cô ấy lại không đồng ý.”
Giang Quyết tựa cửa sổ hút thuốc, anh bị một chiếc lá nhỏ thu hút, không chú ý tới những gì mà bạn nói.
Người bạn đó tưởng anh không nghe, tiến lên mấy bước, lặp lại rồi nói: “Cậu tưởng cô gái đó thú vị à, đúng là Hải vương mà.”
Linh cảm giai điệu vừa lóe lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086987/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.