Vì những lời này của anh, Lâm Vãn cảm thấy những ngày cuối của chuyến đi này tới Yến Đô đầy ý nghĩa.
Trong hai ngày tiếp theo, cô không tới những địa điểm tham quan nào như ban đầu cô dự định mà dành toàn bộ thời gian cho Chu Diễn Xuyên, anh làm hướng dẫn viên, dẫn cô xem cuộc sống của anh trước đây.
Chiều chủ nhật, họ về trường tiểu học nơi Chu Diễn Xuyên từng học. Không khi xung quanh như được bỏ trong chảo chiên, nóng hầm hập, khô rang. Lâm Vãn không thích ứng nổi với thời tiết này, cô vào cửa hàng tiện lợi ven đường mua chai soda cam, nhờ nhân viên mở nắp chai thủy tinh ra, tu một hơi hết nửa chai.
Nhiệt độ ở Yến Đô ngày càng tăng, cô mặc đồ rất mát mẻ. Áo hở lưng, váy ngắn khoe đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn. Cả người như tỏa sáng thu hút ánh mắt người qua đường.
Chu Diễn Xuyên đứng bên cạnh, phân tích ý nghĩ của những ánh mắt đó dành cho cô bạn gái hồn nhiên của mình, mỗi khi thấy ánh mắt có ý xấu thì anh lạnh lùng nhìn thẳng vào người đó.
Lâm Vãn uống một hơi hết nửa chai, dạ dày lấp đầy hơi. Cô liếm môi, để chai thủy tinh lên ngăn ngoài tủ lạnh của cửa hàng, thấy phần tóc buộc của mình hơi lỏng nên tháo dây tóc ra buộc lại. Mấy ngón tay mảnh khảnh của cô luồn qua mái tóc đen, gập vài lần, xoay tóc quanh đầu ngón tay như làm phép, dần tạo thành một búi tóc đuôi ngựa rất đẹp.
Chu Diễn Xuyên cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086954/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.