Rất nhiều năm sau, phóng viên gửi tới đề cương phỏng vấn, hỏi nhận định của Lâm Vãn về Chu Diễn Xuyên là thế nào.
Cô ở phòng sách trầm tư suy nghĩ cả đêm, mãi tới khi ánh mặt trời ló dạng mới gõ chữ trả lời ---
“Chồng tôi, là một người theo chủ nghĩa lý tưởng rất lãng mạn”
***
Tháng 10, thành phố Nam Giang.
Những bông hoa tam giác mạch nở rực rỡ bên đường, đong đưa trong gió dưới ánh nắng như thiêu đốt.
Lâm Vãn mới mở cửa xe đã bị nhiệt độ nóng bức ập vào mặt.
Cô nhìn lại lớp trang điểm của mình trong kính chiếu hậu, nghĩ mùa hè Nam Giang càng lúc càng kéo dài, năm nay mấy lần nhiệt độ hạ xuống rồi lại lên, gần hết tháng 10 rồi vẫn không mát mẻ hơn được chút nào. Thời tiết này thì nên trốn trong nhà mở máy lạnh thay vì lọ mọ ra đường đi coi mắt.
Đi thang máy lên quán café trên tầng cao nhất, Lâm Vãn gặp đối tượng hôm nay, anh Đường.
Người đàn ông này có vẻ ngoài ưa nhìn, giơ tay nhấc chân đều cho thấy vẻ người giỏi giang đang làm việc ở CBD* (Central business district, trung tâm kinh doanh và thương mại của một thành phố). Ánh mắt anh ta lướt chậm rãi lên người cô, cảm giác như đang từ từ dò xét, cuối cùng mới nở nụ cười hài lòng: “Cô Lâm còn xinh đẹp hơn cả trong ảnh.”
“Cảm ơn, anh cũng vậy.”
Lâm Vãn gọi một ly latte, mỉm cười lịch sự với nhân viên phục vụ.
Lời khen ngợi thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-thich-em-nhu-thay-mua-xuan/2086910/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.