Cố Ngữ Chân cũng không biết mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, chỉ biết rằng Lý Thiệp thật sự điên rồi, cả người cô đau nhức như bị tháo rời xương, thậm chí còn có ảo giác rằng anh muốn “giày vò” cô đến chết trên giường.
Cô phải mất nửa ngày trời mới gượng dậy được, giường thì lộn xộn bừa bãi.
Cổ họng cô khô rát, ngứa ngáy, muốn uống nước, vừa quay đầu lại liền thấy Lý Thiệp đang ngồi ở cuối giường, chỉ tùy tiện mặc mỗi chiếc quần dài, châm một điếu thuốc, không biết đang suy nghĩ gì.
Cố Ngữ Chân thấy anh, sợ đến mức lập tức nằm xuống lại, giờ cô thật sự không dám chọc vào anh nữa.
Khi anh nổi máu lên thì ngay cả lời nói cũng không nghe thấy.
Lý Thiệp thấy cô tỉnh lại, ngậm điếu thuốc nhìn cô mà không nói gì. Cơ thể anh luôn có cảm giác mạnh mẽ, đường cơ bụng và cơ hông đẹp mắt chạy dài xuống dưới, biến mất trong chiếc quần, phía dưới là đôi chân dài thon. Anh nhìn cô chốc lát rồi đứng dậy đi về phía cô.
Cố Ngữ Chân vội kéo chăn trùm kín người, không để lộ một chút nào.
Lý Thiệp nhìn cô như thế cũng chẳng phản ứng gì, tay kẹp thuốc rồi cầm ly thủy tinh trên tủ đầu giường, vươn tay kéo cô từ trong chăn ra.
Anh chỉ mặc mỗi chiếc quần, bị kéo vào lòng anh như vậy, cô lập tức đập đầu vào lồng ngực rắn chắc, cơ bụng cứng như đá. Trước đây khi nhìn thấy, cô còn thích sờ sờ, giờ nhìn thấy chỉ cảm thấy chân cô mềm nhũn.
Anh có vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101896/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.