Cố Ngữ Chân bỗng nhiên không thể ngồi yên được nữa, cô kiếm cớ nói:
“Tôi đi dặm lại lớp trang điểm một chút.”
Vừa đứng dậy, Lý Thiệp đã duỗi chân dài ra chắn ngay trước chân cô.
Cô đứng lên quá nhanh, vô tình chạm vào chân anh, vội lùi lại, ánh mắt hai người chạm nhau.
Mọi người xung quanh đều nhìn sang.
Lý Thiệp liếc cô một cái, hơi ngẩng cằm, chỉ về phía bên trong, giọng lười biếng:
“Bên trong có phòng trang điểm.”
Cô đột nhiên cảm thấy không dám nhìn thẳng vào ánh mắt anh, cảm giác như tâm tư mình đều bị anh nhìn thấu. Cô mơ hồ cảm nhận rằng nếu cô thực sự bỏ đi, anh tuyệt đối sẽ không còn tỏ ra dễ nói chuyện như bây giờ.
Bầu không khí dần trở nên vi diệu, người xưa nay vốn ít nói như Diệp Linh cũng lên tiếng:
“Bên trong có đồ trang điểm của tôi, cô có thể dùng.”
Nói đến mức này rồi, Cố Ngữ Chân đành quay người đi vào phòng trang điểm: “Cảm ơn.”
Cô mở cửa bước vào, bên trong là một phòng nghỉ, tuy nhiên có gương và trên bàn là đồ trang điểm của Diệp Linh.
Sau khi cô đi vào, Lý Thiệp cũng đứng dậy bước vài bước, vượt qua đám đông nhìn về phía cánh cửa cô vừa đóng lại, có vẻ chẳng còn hứng thú giao tiếp, tiện tay lấy một điếu thuốc rồi ra ngoài hút.
Diệp Linh cũng đi ra theo, đứng cạnh cửa nhìn anh một lúc, rồi mới bước lại gần, lấy ra một điếu thuốc nữ:
“Có thể mượn lửa không?”
Lý Thiệp ngậm điếu thuốc, khẽ ngẩng đầu nhìn cô ta một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101881/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.