Sau ngày hôm đó, cô không còn gặp lại anh nữa, mọi thứ đều trở lại bình lặng, cứ như thể chưa từng gặp gỡ bao giờ.
Nhưng cuối cùng thì vẫn có liên quan, ví dụ như buổi họp lớp.
Gần đây, Cố Ngữ Chân luôn bận tìm hiểu các trường hợp giải ước hợp đồng của nghệ sĩ, đến khi hoàn hồn thì nhóm lớp sau khi chia ban năm lớp 12 đã có hơn một nghìn tin nhắn được gửi đi.
Cô mở ra lướt qua một cái, mới phát hiện là lớp đang tổ chức họp mặt, thời gian địa điểm đã được quyết định từ hôm kia, chính là tối nay.
Bạn học phụ trách tổ chức còn gửi tin hỏi cô có muốn đi không?
Cố Ngữ Chân suy nghĩ một chút, không từ chối. Hễ là có cơ hội được gặp anh một lần, cô dường như đều không thể khước từ, cũng không muốn khước từ.
Giống như trúng độc vậy.
Cơn nghiện là do hệ thần kinh trung ương không ngừng được k*ch th*ch, hình thành một loại thói quen.
Anh là thói quen của cô, là lực bất khả kháng của cô.
Cô nhắn tin cho Lâm Phất, vừa hay đối phương cũng nhắn hỏi cô có đi không. Cô trả lời xong thì mới đứng dậy từ đống tài liệu, đi chuẩn bị một chút.
Tới buổi họp lớp, bạn học cấp 3 đã đến đông đủ gần hết, không khí rất náo nhiệt.
“Chân Chân.” Một giọng nói mềm mại vang lên từ phía không xa.
Cố Ngữ Chân nhìn thấy cô ấy liền nở nụ cười, bước về phía đó, ngồi vào chỗ trống bên cạnh cô ấy: “Cậu tới lâu chưa?”
“Mới tới không bao lâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101824/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.