Cô cúi đầu nhắn tin cho Lý Thiệp:
“Tôi đến rồi, anh có thể ra ngoài một chút không?”
Cố Ngữ Chân đứng chờ một lúc, bên kia không có hồi âm.
Cô đành phải đi tiếp, dùng sức đẩy cánh cổng sắt gỉ sét bước vào, âm nhạc bên trong còn lớn hơn, nam nữ uống rượu, nhảy nhót điên cuồng, nhảy những điệu nhảy nóng bỏng, bên cạnh là những chiếc siêu xe đủ kiểu dáng toàn là loại cô chưa từng thấy bao giờ.
Cố Ngữ Chân hơi không quen với bầu không khí cuồng nhiệt này, nhưng vì người rất đông, âm nhạc lại quá lớn, nên không ai chú ý đến cô.
Cô đảo mắt tìm quanh, nhưng không thấy Lý Thiệp đâu.
“Cậu thật sự đến rồi à?” Vương Trạch Hào từ bên cạnh bước lại, kinh ngạc nhìn cô từ đầu đến chân.
Cố Ngữ Chân gật đầu:
“Lý Thiệp đâu?”
“Ngay sau lưng cậu.” Vương Trạch Hào hất cằm về phía sau cô.
Cố Ngữ Chân xoay người lại, thấy Lý Thiệp đang cầm lon bia, dựa vào quầy bar nói chuyện vui vẻ với ai đó đối diện.
Cố Ngữ Chân đang định bước tới, thì Vương Trạch Hào lên tiếng gọi giùm cô:
“Thiệp ca, bạn cùng bàn bảo bối của anh đến rồi này!”
Bước chân của Cố Ngữ Chân khựng lại, xung quanh tiếng nhạc vẫn ầm ĩ, nhưng cô cảm thấy ánh mắt mọi người quanh đây đều đổ dồn về phía họ.
Người đang nói chuyện với Lý Thiệp cũng ngừng lại, Lý Thiệp quay đầu nhìn về phía cô.
Cố Ngữ Chân lập tức bước nhanh tới, tháo chiếc ba lô nhỏ trên lưng xuống, đưa ra trước mặt anh:
“Trả cho anh.”
Lý Thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101823/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.