AdsSau khi tan ca, Tử Quan đến thẳng quảng trường trung tâm,hôm nay cô hẹn người đó ở một quán món cay Tứ Xuyên để thay đổi khẩu vị, vì lànhà hàng mới mở nên khách đến rất đông, Tiểu Trịnh tốn không ít công sức mớigiúp cô đặt được chỗ.
“Có phải là đi xem mắt hay không?” Cô gái trẻ có ý định thămdò, hỏi cô với vẻ vô cùng bà tám.
Cô gõ lên trán cô nàng một cái, “Đừng nói linh tinh, là bạnhọc thời đại học, vừa mới về nước thôi mà.”
Tử Quan đi vào nhà hàng tới vị trí đã hẹn ngồi xuống, đang mảisuy nghĩ cô và Phương Tự đã bao nhiêu năm không gặp nhau rồi nhỉ? Học xong nămthứ tư đại học, Phương Tự xin học tiếp tại một trường đại học ở nước ngoài, điểmcủa cô nàng khá cao, điểm thi Toelf và Gre cũng khá, rất thuận lợi mà xin đượcsuất học bổng du học tại nước ngoài. Từ khi cô nàng đi đến giờ cũng đến bốn nămnăm rồi.
Đang miên man nghĩ ngợi, vai bỗng nhiên bị người ta vỗ mạnhmột cái, vừa ngoái đầu lại thì ra là Phương Tự đang cười hi hi nhìn cô: “Tang TửQuan!”
…Thật giống hồi học đại học! Khi đó vì Tử Quan phải làm thêmcho nên khi về trường thường đã rất khuya nhưng Phương Tự luôn nhớ để lại chocô một chút đồ ăn ở trong phòng, bánh rau hẹ hoặc là xíu mại, cười hi hi nói vớicô: “Tang Tử Quan, cậu ăn đi!”
…
Khoảnh khắc này viền mắt Tử Quan đỏ hoe, cô không nhịn đượcmà ôm bạn thân một cái thật chặt, ngay cả giọng nói cũng có vài phần run rẩy:“Cậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-gap-em/1218264/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.