Lúc vào tới phòng khách, Hoàng Đăng mới kịp nhận ra một điều..
Hình như gia đình người ta đang ăn tối.. Mình xuất hiện không đúng lúc rồi.
Nhưng.. rõ ràng anh cũng có chút đói bụng à nha.
An Di nhanh miệng nói rõ sự tình cho ba mẹ hiểu. Biết lý do xuất hiện của chàng trai trẻ ông bà An Tâm cũng không phản đối quyết định của các con. Giúp người lúc hoạn nạn đây cũng là điều mà ông ba luôn tâm đắc nhất.
Thấy cậu trai trẻ đột nhiên đứng thừ người ra đó không dám bước tiếp, trên mặt là biểu cảm ngại ngùng khó che giấu, bà Thy bất giác mỉm cười lắc đầu. Bà nhanh chóng rời khỏi bàn ăn bước đến đứng trước mặt chàng trai khách sáo mở miệng:
"Đúng lúc cả nhà đang ăn tối, cậu ngồi xuống cùng ăn với chúng tôi luôn nha."
Hoàng Đăng nghe vậy đầu tiên hai mắt chợt lóe sáng, bất quá cũng chỉ trong tích tắc ngoài miệng anh vẫn phải giả vờ từ chối khéo léo.
"Cái đó.. như vậy hình như không hay cho lắm. Con sợ khiến mọi người trong nhà không được thoải mái."
"Không sao, cậu cứ tự nhiên đừng khách sáo." Ông An Tâm vui vẻ nói thêm vào: "Nhà chúng tôi cũng không có đồ ăn gì cao sang, chỉ toàn những món ăn dân dã bình thường nhưng mà đặc biệt ở chỗ.. bữa ăn hôm nay là do đích thân" cô chủ nhỏ "nhà này tự tay làm. Vì thế.. nếu cậu ăn cảm thấy ngon miệng cậu có thể cảm ơn cô ấy một tiếng."
Ông An Tâm nói xong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-duong-mim-cuoi/2918346/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.