Trường trung học số hai nằm trên trục đường chính của khu vực trung tâm thành phố, lái xe qua đó phải mất rất lâu mới tìm được chỗ đậu xe.
Cổng trưởng bị học sinh, phụ huynh và đám đông vây kín, chật như nêm cối.
Có người phụ nữ đang gào khóc, âm thanh vô cùng thảm thiết.
Ở hiện trường có rất nhiều phóng viên, bọn họ vác máy ảnh, chụp hình ảnh ở hiện trường.
Cổng trường học đóng kín, người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được.
Vân Miểu gọi điện thoại cho Hà Tư Nghiên.
Hà Tư Nghiên: “Cổng chính không vào được, phải đi cửa hông ở phía tây. Nhưng không biết bên đó có kẹt hay không.”
Vân Miểu mở loa ngoài, Lục Chinh nghe rất rõ ràng: “Quá phiền phức, leo tường vào đi.”
Hà Tư Nghiên trả lời trong điện thoại: “Cách mà đội trưởng Lục nói cũng được…”
Bọn họ đi vòng một đoạn quanh bức tường kia, rồi Lục Chinh dừng lại.
Vân Miểu nhìn hàng rào kim loại cao ngất kia: “Anh muốn vào từ chỗ này?”
“Ừ.” Lục Chinh ngồi xổm xuống, ý bảo Vân Miểu leo lên lưng mình.
Vân Miểu: “Em tự leo được.”
Lục Chinh: “Đội trưởng Kha, lúc phá án phải biết sử dụng tài nguyên, chồng của mình thì phải sử dụng triệt để, không cần phải đau lòng và xấu hổ.”
Vân Miểu: “...”
Lục Chinh: “Em lên đi.”
Vân Miểu dựa vào tấm lưng rộng lớn của anh, hai tay vòng qua cổ anh. Lục Chinh cõng cô lên, mùi thơm dễ ngửi trên người cô gái cũng lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3557085/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.