Trời đã tối sầm, một vầng trăng khuyết treo giữa bầu trời. Đám mây bị mặt trời nướng cháy, phiếm lên ánh sáng màu đỏ đậm, bầu trời hệt như hoang mạc sau khi bị thiêu đốt.
Xe Wrangler lái thẳng đến trạm nghỉ Tượng Sơn.
Thành phố N có rất nhiều đường đều có giới hạn với xe biển vàng. Buổi tối, trạm nghỉ Tượng Sơn trở thành nơi dừng chân của các xe lớn.
Lục Chinh và Vân Miểu tìm nhân viên, kiểm tra camera trong khu phục vụ vào buổi chiều hôm nay.
Hai giờ mười phút chiều, vợ chồng Trương Hướng Đồng đến trạm nghỉ. Hai giờ năm mươi phút, hai người lái xe rời đi.
Hai người dừng lại ở khu phục vụ khoảng bốn mươi phút.
Vân Miểu: “Thời gian không tính là lâu, hung thủ có chuẩn bị mà đến.”
Lục Chinh gật đầu.
Trên thực tế, hình ảnh xuất hiện trong camera của chiếc xe Mazda này cũng rất ít, chỉ có một đoạn video đi vào và rời đi.
Rốt cuộc xe đậu ở đâu, camera căn bản không ghi lại được.
Vân Miểu cau mày: “Rốt cuộc hung thu làm sao mà biết được vợ chồng Trương Hướng Đông muốn dừng ở trạm nghỉ Tượng Sơn?”
Chuyện này không phải dựa trên ý nghĩa chủ quan của ông ta có thể quyết định được.
Cho dù là công thức tính toán chuẩn xác nhất cũng có thể xuất hiện sai sót.
Hơn nữa, ông ta còn phải tìm chính xác được xe của Trương Hướng Đông trong bốn mươi phút ngắn ngủi, rồi né khói con mắt của đám đông, cắt rách bánh xe của bọn họ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3543999/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.