Khi điều tra xong hai người này đã là mười hai giờ đêm.
Con phố vốn nhộn nhịp, lúc này đã trở nên yên tĩnh đi nhiều. Lá cây ngô đồng che ngọn đèn ven đường, bóng cây loang lổ kết hợp với ánh sáng dịu nhẹ, trút xuống tấm kính chắn gió.
Khuôn mặt của Vân Miểu bị ánh sáng kia chiếu lúc sáng lúc tối.
Cô dựa vào ghế lái phụ, giơ tay xoa mi tâm: “Vương Húc cho Trương Quỳnh Quỳnh năm mươi nghìn tệ, Dư Hách cho cô ta bốn mươi nghìn tệ, hai người cộng lại vẫn không đủ số nợ ba triệu tệ kia của cô ta.”
Lục Chinh: “Ừ, số tiền còn lại chắc là người kia cho.”
Vân Miểu: “Nguồn tiền lớn như vậy, chắc chắn sẽ không dùng tiền mặt, online thì nhất định sẽ có lịch sử chuyển khoản.”
Lục Chinh: “Ngày mai chúng ta đến ngân hàng điều tra.”
Vân Miểu thở dài: “Còn một điểm rất kỳ lạ.”
“Hả?”
Vân Miểu: “Giả dụ hung thủ chính là đại gia bí ẩn kia, tại sao ông ta phải ba tháng sau mới muốn giết cô ta chứ? Động cơ là gì? Lẽ nào Trương Quỳnh Quỳnh lại lừa gạt ông ta? Hay là lần này Trương Quỳnh Quỳnh chạm vào giới hạn của ông ta? Khiến ông ta không thể nhẫn nhịn được nữa?”
Lục Chinh mím môi, đây cũng là điều anh thắc mắc.
“Tống Đình nói Vương Húc bởi vì chuyện bị lừa gạt mà đến Ngoạn Hào gây chuyện, bị người kia đè xuống. Lúc nãy khi chúng ta nói chuyện với Vương Húc, trong mắt anh ta có sự tránh né rõ ràng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3542191/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.