Mười giờ tối, trong tổ trọng án vẫn sáng chưng.
Vân Miểu đọc qua kết quả kiểm tra kia, hơi thở phào: “Bây giờ có phải lập án được rồi không?”
Lục Chinh không muốn đả kích cô, cố gắng dùng giọng điệu uyển chuyển nhất để giải thích: “Mặc dù Dương Viên lấy trộm oxit cacbon, nhưng cũng không thể chứng minh là cô ta gây án.”
Vẫn chưa được sao?
Nhưng không lập án thì không cách nào vào nhà Phòng Dã Trạch điều tra kỹ càng được, những chứng cứ trực tiếp kia rất có khả năng sẽ bị tiêu hủy sạch sẽ vào lúc này.
Phao thiên nga là Đinh Diễm mang từ nhà đi, Dương Viên lại không tới nhà cô ấy, hai người giống như không hề xuất hiện cùng một lúc.
Vân Miểu siết tay: “Rốt cuộc oxit cacbon chạy vào trong phao thiên nga như thế nào?”
Vân Miểu hack vào camera trước cổng trường đại học Thông Giang.
Ba ngày trước, hơn bốn giờ chiều, Dương Viên xách một cái vali màu tím, bước lên một chiếc xe taxi.
Bữa đó không phải ngày lễ, cô ta cũng không có đi xa, vali kia trông vô cùng nổi bật.
Kết hợp với kích thước của vali kia, không khó để suy đoán bên trong đựng cái gì.
Vân Miểu kiểm tra đoạn video phát lại buổi livestream hôm đó.
Tối hôm đấy, Dương Viên vẫn livestream với Phòng Dã Trạch đến nửa đêm.
Khi Dương Viên về trường đã là sau mười hai giờ đêm, tay cô ta trống không, không mang cái vali kia về theo.
Lông mày Vân Miểu nhíu lại: “Em đoán oxit cacbon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3537505/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.