Phòng Dã Trạch nhìn Lục Chinh, ngay lập tức ngồi bệt xuống đất.
Anh ta ngồi ở đó nhìn vợ, rồi lại nhìn con gái, hệt như một cái máy bị rút mất dây cót.
Vân Miểu vẫn luôn lặng lẽ quan sát biểu cảm trên mặt anh ta, con người biết nói dối nhưng biểu cảm thì không. Nỗi đau của Phòng Dã Trạch là thật, không phải là giả tạo.
Lục Chinh cụp mắt nói: “Trên da của họ xuất hiện màu đỏ hồng không cùng mức độ, trước mắt nghi ngờ bị trúng độc oxit cacbon ở trong xe, nhưng vẫn phải để pháp y tiến hành giám định.”
Phòng Dã Trạch khó tin nhìn anh, nói thì thầm: “Trúng độc oxit cacbon…”
Mùa hè thời tiết nóng nực, rất nhiều người thích đóng cửa sổ xe lại để mở máy lạnh. Xe đang lái còn đỡ, nhưng khi xe tắt máy, không tắt điều hòa, động cơ nằm ở trạng thái chạy chậm, sẽ sản sinh ra lượng lớn oxit cacbon.
Khí thải chỉ có thể trao đổi với không khí trong máy lạnh, oxit cacbon trong không gian đóng kín sẽ được tích lũy nhanh chóng, dẫn đến trúng độc.
Nhưng vấn đề này căn bản chỉ xảy ra ở xe cũ đã sử dụng nhiều năm, lượng oxit cacbon sản sinh của xe cũ gấp xe mới mười mấy lần.
Lục Chinh hỏi: “Xe mua vào năm nào?”
Trong mắt Phòng Dã Trạch vẫn là nỗi đau khổ không cách nào che giấu được: “Năm ngoái…”
Vậy vẫn tính là xe mới, lại là Mercedes Benz, tỷ lệ bản thân chiếc xe sản sinh ra lượng lớn oxit cacbon như vậy rất nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3518640/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.