Hôm qua điều tra đến nửa đêm, sáng sớm hôm nay lại ra ngoài hỏi thăm nhân chứng, hộp mì gói tối qua ăn đã tiêu hóa sạch sẽ rồi.
Lưu Vũ bảo Lục Chinh đỗ xe ở bên đường, anh ta xuống mua vài cái bánh bao: “Bánh bao nhân thịt chính thống, đội trưởng Lục, ăn một cái không?”
Lục Chinh khởi động xe: “Tôi chỉ ăn nhân đậu.”
Lưu Vũ mở túi: “Tiểu Nghiên ăn một cái không?”
Hà Tư Nghiên khua tay: “Tôi không ăn, giảm cân.”
Lưu Vũ căng cổ họng: “Cô giảm cân cái gì? Ngoại trừ người trong đội chúng ta ra, không ai thưởng thức vẻ đẹp của cảnh sát nữ tổ trọng án đâu.”
Hà Tư Nghiên trợn mắt: “Anh lo ăn bánh bao đi, đỡ cho tôi phải dùng khăn giấy bịt miệng anh.”
Lưu Vũ nhét nửa cái bánh bao vào miệng, cười híp mắt dựa vào ghế phía sau người: “Tôi nói này, hai người sống tẻ nhạt quá rồi đó. Sáng sớm ăn một cái bánh bao nhân thịt thơm lừng, chữa lành biết bao nhiêu, vụ án có đáng sợ hơn nữa cũng có thể chinh phục được. Con người phải có hi vọng, phải không, đội trưởng Lục?”
Lục Chinh không lên tiếng.
Lưu Vũ dựa vào ghế sau người, nhàn nhã vô tư mở túi ni lông, trong xe bị mùi dầu mỡ của bánh bao nhân thịt chiếm đóng.
Cửa sổ xe mở hết cỡ, gió thổi vào, thứ mùi khiến người ta không vui nhanh chóng tan đi.
*
Chợ Hồng Hâm nằm ở cực tây của thành phố, là trung tâm giao dịch thủy hải sản tươi sống, thịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-den-lua-chay-lan-dong-co/3499993/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.