Thời gian không còn sớm, Tiết Bùi rời khỏi nhà.
Trong lúc đi, Chu Y Y chỉ đưa anh tới cửa mà không tiễn anh xuống tận dưới lầu.
Trước đây cô thường tiễn anh xuống tận dưới, nhưng hôm nay cô chỉ đưa anh tới cửa rồi vẫy tay với anh.
Chẳng qua Tiết Bùi cũng không quá để ý, trên người cô còn mặc quần áo ở nhà mỏng manh, trời bên ngoài lại lạnh, quả thật không nên để cô xuống tận dưới nhà tiễn anh. Anh lo lắng cô sẽ bị cảm lạnh.
Chu Y Y đang định khép cửa lại, Tiết Bùi lại nhớ tới một chuyện, dừng bước.
Chu Y Y tưởng rằng anh quên thứ gì, đang chuẩn bị đi vào phòng lấy cho anh, lại nghe thấy anh hỏi câu: "Ngày trước cậu đăng bức ảnh đó, có ý nghĩa gì không?"
Sau đó anh lại nhìn bức ảnh kia thật lâu, đều không phát hiện ra cái gì.
"Ảnh chụp nào?" cô nghe không hiểu.
"Ảnh chụp ánh đèn ở dưới lầu kia."
Chu Y Y đáp lại, biết anh hỏi cái gì, lại có lệ mà trả lời: "Khoảng thời gian trước đèn bị hỏng, thật lâu mà vẫn không có ai đến sửa, chẳng qua ngày hôm đó, đèn bỗng nhiên sáng."
Tiết Bùi còn chờ câu tiếp theo, nhưng dường như Chu Y Y đã đem lời nói ra hết.
Tiết Bùi nhướng mày: "Chỉ như vậy?"
"Ừm, chỉ như vậy."
Biết Chu Y Y trả lời với mình có lệ, Tiết Bùi sờ xoạng túi quần lấy điếu thuốc, không có làm gì, chỉ để ở trên tay.
Anh giọng trầm thấp cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-bat-dau-mat-di-em/3361482/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.