Cao Phi triệt để ngơ ngẩn.
Nữ nhân điên kia đang nói cái gì? Hắn cùng nàng ta đánh cuộc lúc nào?
Mà toàn bộ những kẻ quan khán, cũng bị mấy lời này làm cho não quay vù vù, mơ mơ hồ hồ. Chỉ có Trình Phong vừa vặn chứng kiến, khóe môi khẽ cong lên, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía thiếu nữ trên đài.
Thú vị!
Nàng là Trình Khinh Vũ? Vì sao so với trong trí nhớ của nguyên chủ có chút không giống?
Nói đến, nữ tử này cùng hắn chung một cái họ, còn là đường huynh muội, nhưng quan hệ rất không tốt, cả hai đều chán ghét đối phương đến cực điểm. Trong ký ức, nàng có một bộ dạng rất khác: chanh chua, ngu dốt, là một cái bao cỏ điển hình!
Nhưng mà thiếu nữ trước mắt, lại cho hắn một ấn tượng hoàn toàn khác.
Kỳ thực, từ khi nàng nhảy xuống khỏi xe ngựa, không ít người đã ngơ ngác. Trình Khinh Vũ trước kia luôn thích trang điểm thật đậm, giống như các nương nương trong cung. Y phục cũng xuyên xanh thẫm đỏ sậm gì đó, hầu hết đều là màu sắc khó kết hợp, mặc lên không có quý khí, ngược lại trở thành khí lão hoành thu. Đáng tiếc, nàng lại không biết bản thân có bao nhiêu khó coi, còn cảm thấy như vậy mới chứng tỏ được thân phận.
Mà Trình Khinh Vũ lúc này, gương mặt không một chút son phấn. Làn da trắng hồng, mắt to tròn, cùng với gương mặt bầu bĩnh, không phải rất xinh đẹp, nhưng có một loại thiên chân khả ái. Nàng mặc thanh sam, ngoại y màu trắng, bên hông là yêu đái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ac-ba-gap-luu-manh/1407/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.