Tự mình phế bỏ tu vi, không những cần quyết đoán, tinh thần lực còn phải cực mạnh mẽ. Bởi vì thoát công là quá trình phi thường thống khổ, đau đớn trong lúc đó tuyệt đối vượt quá giới hạn chịu đựng của thể xác, chỉ có thể dùng ý chí duy trì.
Sau hai canh giờ tưởng chừng chết đi sống lại, Trình Phong nặng nề mở mắt, khó nhọc thở ra một hơi, lại bị một thứ mùi cực kỳ tanh tưởi xông vào mũi, thiếu chút thì nôn ra. Nhìn lại, trên người hắn từ khi nào đã xuất hiện một lớp dày màu đen nhầy nhụa.
Tẩy căn phạt tủy!
Trong đầu vừa hiện lên bốn chữ này, Trình Phong lập tức cuồng hỉ! Thứ chất lỏng màu đen kia, khẳng định là tạp chất trong cơ thể được bài trừ ra ngoài. Loại chuyện tốt này, dù đặt ở kiếp trước cũng chỉ những kẻ có đại cơ duyên mới gặp được, hôm nay lại rơi vào hắn, có thể nào không vui mừng?
Sung sướng đứng bật dậy, không quản hiện tại đang là nửa đêm, Trình Phong chạy ra khỏi phòng, đến bên hồ bước cạnh trúc lâm, thật mạnh nhảy xuống.
Ùm!
Thanh âm vang lên làm kinh động cả Trình phủ. Trong khoảnh khắc, từ bốn phía xông ra hơn mười đạo nhân ảnh, nháy mắt bao vây hồ nước, sát khí từ tỏa ra khiến kẻ được xưng là sát thủ chi vương như Trình Phong cũng âm thầm giật mình. Sau khi nhìn rõ người dưới hồ, nguyên một đám mắt to trừng mắt nhỏ, ta nhìn ngươi ngươi lại nhìn hắn, ấp úng:
“Đại… đại thiếu?”
“Người… đang làm cái gì a?”
“Các ngươi là người hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ac-ba-gap-luu-manh/1406/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.