Hạo Thiên mỉm cười nhìn tấm ảnh trên tay. Lần này đến Việt Nam kỹ năng chụp ảnh của A Huy tăng lên không ít, rất có hồn. Trong ảnh, Hạo Nhân đang cúi người ôm một cô gái trong lòng, ánh mắt phảng phất có sự lo lắng. Nhìn biểu cảm trên gương mặt của cậu em trai, khóe miệng Hạo Thiên khẽ nhếch lên. Cậu quả thật rất hài lòng.
“Hạo Thiên… bức ảnh đó anh xem không dưới chục lần rồi. Anh không thấy em vẫn còn rất rất nhiều tấm ảnh khác đáng xem sao?”
“Không giống.” – Hạo Thiên khẽ lắc đầu, khóe miệng càng nhếch lên – “Em không thấy biểu cảm trên gương mặt của A Nhân rất thú vị sao?”
“Đó là anh chưa tận mắt thấy biểu cảm lúc sau của cậu ta, rất rất khủng bố.” – Gia Huy nhớ lại tình cảnh hôm đó, cất giọng đầy tiếc nuối – “Em chưa bao giờ thấy cậu ta tức giận tới mức đó, cô gái này quả thật có bản lĩnh khiêu khích người khác.”
“Haha… có thể khiến A Nhân đổi sắc mặt quả thật là người không tầm thường.” – Hạo Thiên cười cợt – “Việc em mượn người từ anh có hay không liên quan đến cô gái này?”
“Đúng thế. Em đã nắm được một số thông tin từ trường học của cô ta. Lần này chắc chắn cô ta đã chạm mốc giới hạn của A Nhân nên cậu ta mới để em tùy ý điều tra như thế.” - Cứ nghĩ mấy hôm nay A Nhân ngây thơ “Ôm cây đợi thỏ” Gia Huy có cảm giác bản thân đã trả thù những uất ức mà cậu đã chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khep-mi/2889622/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.