Chiều hôm đó, Du An Kỳ vừa tan làm, nhưng Giang Hải lại có chút bận nên cô về trước. An Kỳ lái xe đến nhà anh để thăm các con. Mặc dù ngày nào đi làm về An Kỳ cũng ghé và thăm chúng nhưng cô vẫn luôn rất lo lắng. Cô không biết nếu như người muốn hại cô biết sự tồn tại của bọn trẻ, liệu có đổi mục tiêu hay không? Nhưng quan trọng là bây giờ bọn trẻ vẫn được cô bảo vệ một cách chu đáo, điều này làm cho An Kỳ bớt căng thẳng hơn. Hôm nay cô phải đi về bằng xe buýt vì sáng nay cô không đi xe mà đi nhờ xe của Giang Hải.
Khi An Kỳ đến nhà, cô thấy có xe đậu bên ngoài, nhưng nhìn chiếc xe này có phần lạ lẫm. Cô đi đến bấm chuông, thấy cô con gái vui mừng chạy đến mở cửa. Còn tưởng là đang mừng vì cô đến, liền hỏi:
- An Nhiên hôm nay có gì vui sao?
- Mẹ, xem ai nè.
Du An Nhiên kéo lấy tay An Kỳ, rồi chỉ. Nhìn theo hướng tay cô bé, An Kỳ nhìn thấy Trương Thần đang chơi cùng với An Khải. Cả hai người họ đều đang cười rất vui vẻ. Trương Thần quay sang nói với An Khải:
- Tiểu Khải, mẹ về rồi.
- Mẹ ơi, ba Trương đến đây chơi với chúng con, chúng con rất vui.
An Nhiên mừng rỡ nói. Thấy con gái vui, cô cũng rất vui. Nhưng mỗi lần nhìn Trương Thần, cô liền chuyển sang vẻ chán ghét. Cô hỏi bọn trẻ:
- Hai đứa đã ăn gì chưa?
- Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201987/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.