- Con muốn chứ, nhưng nghĩ đến việc chúng sẽ gặp nguy hiểm khi nhận lại Trương Thần, con thật sự rất sợ. Con rất sợ phải mất đi An Khải và An Nhiên, bởi vì con cũng đã từng suýt mất đi chúng. Mẹ, người không trách con vì thiếu can đảm chứ?
Trương phu nhân cũng hiểu cho An Kỳ. Bởi vì những đau khổ của cô vào năm năm trước không phải bà nghe được mà do chính bà chứng kiến. Vì vậy, Trương phu nhân luôn yêu thương và thấu hiểu cho mọi quyết định của An Kỳ. Bà kéo đầu An Kỳ tựa vai mình, nói:
- Chỉ cần con và bọn trẻ luôn vui vẻ và mạnh khỏe, con làm gì mẹ cũng ủng hộ. Nếu con gặp khó khăn, đừng quên con còn có mẹ. Mẹ nhất định sẽ giúp con.
Bà ngưng lại vài giây, nói tiếp với An Kỳ:
- An Kỳ, nếu như có một ngày con cảm thấy mệt mỏi, Trương gia luôn chào đón con, cũng chào đón hai đứa nhỏ. Mẹ và ba, còn có Trương Thần, nhất định sẽ rất vui nếu như con và bọn trẻ ở Trương gia.
- Mẹ à, về chuyện này... con...
- An Kỳ, mẹ không ép con. Mẹ đã nói, chỉ cần ba mẹ con con vui vẻ và mạnh khỏe, mẹ đã thấy rất vui rồi.
- Mẹ, cảm ơn vì đã hiểu cho con.
Du An Kỳ rất mừng vì Trương phu nhân đã thấu hiểu cho nỗi lòng của cô. Cô ôm lấy bà, thể hiện lòng biết ơn cũng như kính trọng của mình dành cho bà.
Trước khi quay về, Trương phu nhân căn dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201985/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.