Trương Thần vừa nghe Lý Đông Lượng nói, anh bắt đầu ngẫm nghĩ câu nói ấy. Cả hai người nói chuyện một hồi, dì Quế cũng đã quay về, dì Quế mang đồ đi cất. Lý Đông Lượng nhìn đồng hồ, thấy không còn sớm, anh cũng nhanh chóng qua về.
Dì Quế vừa bước ra, Trương Thần dặn dì quay về phòng nghỉ ngơi sớm. Xong, anh quay trở lại phòng. Vào phòng, Du An Kỳ cũng đã mặc quần áo ngủ. Cô ngồi trên giường, có vẻ rất ngoan ngoãn. Mặt cô đầy lo lắng, dường như chỉ đợi anh vào để giải thích việc vừa rồi.
Vừa nhìn thấy Trương Thần, Du An Kỳ đứng bật dậy, không cần biết anh nghĩ gì, cô liền giải thích:
- Thật ra lúc nãy tôi bị trượt té, anh Đông Lượng chỉ muốn giúp tôi thôi, nhưng không ngờ...
- Không ngờ tôi xuất hiện, cản trở kế hoạch của cô, có đúng không?
- Không phải.
Du An Kỳ đột nhiên run sợ, nhưng không phải sợ lời nói của Trương Thần. Rốt cuộc, cô đang sợ hãy điều gì?
Trương Thần vừa nói vừa tiến đến gần Du An Kỳ:
- Tôi nói có đúng không?
An Kỳ không biết được hành động tiếp theo của Trương Thần là gì, nên cứ lùi về phía sau. Đến cạnh giường, Du An Kỳ ngã xuống, hai tay cô chống phía sau. Lúc này, Trương Thần liền lấy tay nâng gương mặt nhỏ nhắn nhưng đầy xinh đẹp của cô, nói:
- Cô có biết lúc nãy Đông Lượng nói gì với tôi không?
Anh nói tiếp:
- Cậu ta nói rằng cô là một người tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201912/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.