106. Lời khai
Lữ Lâm: "Nói ra thật xấu hổ, cũng trách lão phu quản giáo vô phương, mới khiến cho tên khốn này quấy nhiễu làm ra nhiều chuyện như vậy."
Cố Vân Cảnh mỉm cười, "Đã như thế, vậy ngài hãy dẫn hung thủ tới thẩm vấn một phen."
Không lâu sau, một thanh niên mặt mũi đầy máu bầm tím, toàn thân chồng chất vết thương bị áp giải tới. Lữ Lâm khinh bỉ nhìn hắn, sau đó mặt không biểu tình đối Đại Lý Tự khanh nói:
"Đây là hung thủ, tên gọi Trần Hạo, chủ thẩm đại nhân hỏi đi."
Đại Lý Tự khanh: "Trần Hạo, bản quan hỏi ngươi, tại thọ yến Chiêu Vương Phi, là ngươi hạ dược vào trong rượu cho Lữ Trọng, để hắn mạo phạm Chiêu Vương Phi?"
Trần Hạo quỳ dưới đất, run rẩy nói:
"Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, tiểu nhân nhất thời hồ đồ mới ra hạ sách này."
Đại Lý Tự khanh vỗ kinh đường mộc, "Ngươi đã làm chuyện ác như thế, còn vọng tưởng tha mạng? Còn không mau khai ra?"
Trần Hạo ấp a ấp úng:
"Ta, ta bởi vì làm việc không đạt, bị công tử mắng, trừ nửa tháng tiền lương. Sau đó... Sau đó, ta tức không chịu nổi, nhất thời trộm đi hiệu thuốc phụ cận mua xuân dược, sau đó cho công tử ăn vào."
Đại Lý Tự khanh biết hồ sơ có ghi, hắn nhớ được hiện trường, cảm thấy lời lẽ của Trần Hạo không đúng. Chiêu Vương Phủ kiểm tra nghiêm ngặt rượu và thức ăn xong mới được bưng lên, mà phải là đã bưng lên Chiêu Vương Phi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402077/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.