Tiêu Trạm vẫn là Tiêu Trạm ban đầu, dù bây giờ chịu vắng vẻ song tấm lòng son vẫn không thay đổi, luôn đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà cân nhắc.
"An vương điện hạ quả nhiên trạch tâm nhân hậu." Cố Vân Cảnh cười, "Ta chỉ là giả ý để Tố Thu cô nương đến gần Lữ Trọng... Ngài yên tâm, ta sẽ bảo đảm an toàn của nàng, tuyệt sẽ không để nàng tổn thương mảy may."
Tiêu Trạm cũng không bị thuyết phục, cau mày nói:
"Đối phó Lữ Trọng có rất nhiều phương pháp, vì sao nhất định phải cho Tố Thu mạo hiểm? Không phải ta không tin cậu, chỉ là Lữ Trọng độc ác, chẳng may Tố Thu có chuyện bất trắc thì thế nào? Cậu cũng không thể tùy thời tùy chỗ đi theo nàng, như thế nào đảm bảo nàng không hao tổn?"
"Không ổn, " Tiêu Trạm nghiêm túc, lắc đầu nói, "Bản vương không đồng ý."
"Đối phó Lữ Trọng dĩ nhiên có nhiều cách, nhưng không có cách nào dứt khoát bằng cách này." Cố Vân Cảnh nghiêm mặt nói.
"Lữ Trọng hãm hại Đào Sách trước, mưu hại công chúa sau." Phò mã bi phẫn, đấm lên bàn, "Cặn bã như thế nếu không diệt trừ chắc chắn tai họa càng nhiều người."
"Cái gì? Lữ Trọng dính dáng đến án ám sát Tuyết Nhi?"
Tiêu Trạm chỉ biết Lữ Trọng hãm hại Đào Sách, không biết hắn ta còn dính líu tới án ám sát.
Cố Vân Cảnh gật đầu.
"Khốn kiếp! Dám động đến Tuyết Nhi, bản vương không tha cho hắn. Người đâu, đi Ninh Quốc Công Phủ bắt Lữ Trọng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402044/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.