"Ý tiểu nhân không phải như vậy, thưa công tử." Gã sai vặt chịu đau đớn, buồn bã nói.
"Bản công tử không rảnh dong dài với tụi bay, nghe cho kỹ đây, trong vòng ba ngày tụi bay phải tìm được mỹ nhân hương vị tốt nhất về đây, bằng không mày đưa đầu tới gặp tao!"
Mắng xong, Lữ Trọng phất tay đi về Quốc Công Phủ.
Dư Lương lại gặp Lữ Trọng - mặt phù thũng, sắc mặt vàng vọt. Không cần nói cũng biết vị công tử này gần đây lại phóng túng.
"Dư huynh, tiểu đệ có một số việc cầu anh hỗ trợ."
Lữ Trọng đi vào phòng, nhìn thấy Dư Lương, nộ khí nhanh chóng thu liễm, đổi lại bộ mặt hèn hèn với nụ cười bỉ ổi.
Thấy vậy, Dư Lương đại khái đoán được là chuyện gì. Hắn âm thầm thở dài cho mình vì đầu nhập vào thằng chủ bùn loãng không trát được tường. Ở trong lòng phát bực tức một hồi, Dư Lương khẽ cười nói:
"Hiền đệ, có chuyện gì cứ việc nói."
"Dư huynh kiến thức rộng rãi, thế có biết ai luyện chế cường tráng dương đan chăng? Gần đây, mấy lúc ta chơi gái luôn cảm thấy lực bất tòng tâm." Lữ Trọng không cần mặt mũi nói, "Ta nghĩ nếu có loại thuốc này, ta nhất định có thể trọng chấn nam phong!"
Thái y trong cung cũng sẽ luyện chế loại này nhưng Lữ Trọng không dám tùy tiện xin, vì hắn chưa kết hôn, tùy tiện tìm đan dược đấy có nghĩa là nói mình đang tầm hoa vấn liễu, mất công hắn gầy dựng hình tượng tốt đẹp trước mặt hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402043/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.