🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trên đường về nhà, Đan Nguyên cứ dán mắt vào mặt anh. Có mấy lần, cô định hỏi: Vì sao anh ta thích gọi anh là Phú Hào? Anh có liên quan gì với người có cái tên đó không?



Anh như nhận ra ý định của cô nên chốt luôn: "Anh ta là con chị gái mẹ Phú Hào, từ nhỏ đã thần tượng cậu ấy nên gặp ai cũng gọi là Phú Hào! Chứ anh không liên quan!"



"Ồ!" Một tin mới. Vừa là lí do khiên cưỡng nhưng cũng tạm coi là có lí. Đan Nguyên thôi không nhìn anh nữa. Nhưng không biết vì sao, từ lúc nghe người đàn ông kia gọi anh như vậy khiến cô cứ có cảm giác người đang đi bên cạnh mình là người tình năm xưa. Bởi, ngoài trừ khuôn mặt lạ hoắc, còn lại tất cả đều rất giống anh. Từ mùi hương khói cỏ ấm áp nam tính, ánh mắt đến cử chỉ âu yếm, thậm chí là mùi nước bọt đều trùng khít với Phú Hào. Đan Nguyên không tin trên đời này lại có hai người giống nhau cả nết hôn! Đây cũng là lí do vì sao cô còn nấn ná chưa nỡ rời đi.



Đêm hôm qua khi trực giấc, cô đã ngắm trộm người đang ôm mình đến sáng. Anh trong lúc ngủ, thần thái rất giống người cô yêu. Bỏ qua gương mặt lạ, cô thử kiểm tra vài đặc điểm riêng trên cơ thể anh, vô tình phát hiện, anh có một vết sẹo dài ở ngực y hệt Phú Hào. Căn nguyên của vết sẹo đó...



...Một ngày thu...



Cũng tại miền quê này.



"Phú Hào, anh mau lên đây, gió mát lắm!"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-mot-cuoc-tinh/3596691/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.